Arsenal – Kí ức về Arsène Wenger và chiếc cúp Champion League 2023

4 8 e1679746173303

“Arsenal đáng ra đã vô địch Champions League từ lâu.”

Câu nói của giáo sư người Pháp thỉnh thoảng vẫn vang lên trong ký ức của những người thích hoài niệm. Nhìn vào Arsenal của hiện tại, ít ai ngờ được, họ đã từng là một đội bóng tên tuổi đến thế nào đâu. Arsenal không chỉ giữ kỷ lục bất bại suốt mùa giải EPL, Arseanal của ông Wenger cũng từng suýt khiến Barca hùng mạnh của Ronaldinho phải ôm hận, trong trận chung kết Champions League năm 2006.

Giải đấu có một pháo thủ chơi tuyệt hay bậc nhất nhưng đồng thời cũng là một pháo thủ để lại nhiều tiếc nuối nhất trong lịch sử. 

Thời kì đỉnh cao nhưng vẫn thiếu 1 thứ

Ngày 25/4/2004, những chàng trai của Arsenal đã tạo nên thành tích đặc biệt. Họ chính thức trở thành nhà vô địch Premier League mà chưa phải thua một trận thua nào. Chiếc cúp vàng Premier League được tạo ra và nâng lên trong niềm kiêu hãnh. 

Truyền thông Anh tôn vinh danh hiệu đó, và nói rằng “Đó mới là sự chinh phục hoàn hảo nhất”. Thierry Henry được xem là một tiền đạo “không thể ngăn cản”

Mùa giải huyền thoại của Pháo thủ
Mùa giải huyền thoại của Pháo thủ

Sự hòa trộn nơi tuyến giữa của những Patrick Vieira và Robert Pires được xem là phi thường. Và hàng hậu vệ bao gồm những Lauren, Toure, Campbell, Ashley Cole với thủ thành Lehmann trong khung gỗ đã trở thành những huyền thoại của mùa ấy. Nếu bạn biết rằng Arsenal chỉ tiêu mất 170.000 euro để đem về Kolo Toure, đó thực sự là một phát triển ngoạn mục của chính những cầu thủ trong hàng ngũ đấy.

Arsenal đã làm được điều không tưởng, kể cả cho sau đó là sự nổi lên của Chelsea, thì thành tích bất bại vẫn sẽ là vinh quang khiến họ có thể ngẩng cao đầu mỗi khi nhắc về.

Nhưng vẫn còn đó một đấu trường mà Arsenal chưa thể chinh phục – ước mơ của bất kỳ ông lớn châu Âu nào – Champions League. Mãi đến năm 1998/99, Arsenal mới lọt vào vòng bảng giải đấu này. Kể từ đó, họ cũng là gương mặt quen thuộc của giải đấu khi có xuất hiện ở mọi mùa trừ mùa 1999/2000.

Với đội hình này mà vẫn không có Champion League!
Với đội hình này mà vẫn không có Champion League!

Tuy nhiên, thành tích cao nhất mà Arsenal có được chỉ là dừng lại ở tứ kết. Ngay ở mùa giải mà họ trở thành đội bóng bất bại của nước Anh, Arsenal cũng bị Chelsea loại với tổng tỷ số 2-3. Sang năm kế tiếp, mùa 2004-05, họ cũng chấp nhận dừng lại cuộc chơi ở vòng 16 đội trước Bayern Munich.

Ở Anh, Arsenal sẵn sàng đánh bại mọi đối thủ, nhưng khi tham gia đấu trường quốc tế, họ vẫn bị gọi là một đội bóng thiếu kinh nghiệm. Vì thế, đó cũng là tâm tư lớn nhất của Arsene Wenger, trong việc làm sao để biến đội bóng của ông trở thành một thể lực thực sự của châu Âu, và nhận sự tôn trọng xứng đáng. 

Arsene Wenger cũng là một vị HLV cá tính như Jose Mourinho
Arsene Wenger cũng là một vị HLV cá tính như Jose Mourinho

Trong nhiều nhận định khi ấy, Arsene Wenger dù mang lại thứ bóng đá thu hút người xem nhưng lại khá ngây thơ, không đủ thực dụng và ma mãnh khi cần thiết.

Arsenal tất nhiên đã chứng kiến Liverpool nâng chiếc cúp bạc mùa 2004-05 với sự trọng vọng lớn nhất – ngay cả khi ở mùa giải đó, Liverpool chỉ có 58 điểm tại giải Ngoại hạng Anh và xếp thứ năm chung cuộc. Rõ ràng, câu chuyện không phải chỉ nằm ở lực lượng.

Cột mốc của mùa giải 2005-06 là điều rất đáng nhớ với Arsenal, bởi đó cũng chính là mùa giải cuối cùng của họ tại Highbury , sân nhà của họ kể từ năm 1913.

Đội hình Arsenal mùa giải 2005-2006
Đội hình Arsenal mùa giải 2005-2006

Trong mùa hè đó, Arsenal đã ký hợp đồng với các cầu thủ trẻ Nicklas Bendtner, Vito Mannone, Belarus Alexander Hleb và Armand Traoré trong kỳ chuyển nhượng mùa hè. Trong mùa giải, họ có thêm 3 chữ ký đáng chú ý nữa là Abou Diaby, Emmanuel Adebayor và Theo Walcott. Ở chiều đi cũng chứng kiến đội trưởng Patrick Vieira đã gia nhập Juventus trong một hợp đồng trị giá 13,7 triệu bảng, tuy nhiên Wenger không có ý định thay thế anh vì CLB vẫn còn có những Gilberto, Flamini và Fabregas, Pires.

Arsene Wenger từng chia sẻ rằng: “Tôi không thể tưởng tượng cuộc sống của mình mà không có chiếc cúp vô địch châu Âu”. Nhưng họ vẫn là một trong những CLB hay nhất Champions League mà chưa thể đăng quang giải đấu này.

Chiếc cúp C1 là tiếc nuối lớn nhất trong sự nghiệp của Giáo sư Pháp
Chiếc cúp C1 là tiếc nuối lớn nhất trong sự nghiệp của Giáo sư Pháp

Kỉ lục không ai vượt qua của Pháo thủ! 

Giờ đây, họ có thể tập trung toàn tâm toàn ý cho trận đánh lớn nhất mùa giải: Chung kết Champions League. Trận đấu ấy có ý nghĩa đặc biệt quan trọng với các Gunner: Bởi nếu giành chức vô địch, Arsenal sẽ vào thẳng vòng bảng Champions League mùa sau, mà không cần phải qua vòng sơ loại. 

Không chỉ có thế. Đó còn là lần đầu tiên, Arsenal gần với chiếc cúp tai voi như vậy. Bạn có thể gọi đó là kỳ tích. Và sẽ càng trầm trồ hơn khi nhìn lại hành trình đến với sân Stade de France của thế hệ vàng Arsenal năm ấy. Arsenal tạo ra kỷ lục 10 trận giữ sạch lưới liên tiếp tại Champions League, bao gồm 4 trận tại vòng bảng và 6 trận thuộc vòng knock-out. 

   Xem thêm: Bạn đã biết các bí mật này của Champion League chưa?

Cụ thể hơn, số phút mà Arsenal bảo toàn mành lưới của mình lên tới 995 phút. Cho đến thời điểm hiện tại, chưa đội bóng nào phá vỡ được kỷ lục này của đoàn quân HLV Arsene Wenger. 

Arsenal nằm ở bảng B khá nhẹ nhàng bao gồm: Sparta Prague của Cộng hoà Séc- đội bóng cá mập ở quốc nội, nhưng cá con ở châu Âu; Thun FC từ Thuỵ Sĩ, CLB có lần đầu tiên có mặt tại vòng bảng Champions League; và Ajax Amsterdam – đội bóng giàu thành tích nhất Hà Lan và nắm giữ 4 chiếc cúp tai voi. Thế nhưng, thời điểm đó, Ajax không còn giữ được vị thế của một thế lực hàng đầu tại Châu Âu. 

Cúp nào cũng có trừ cúp Champion League
Cúp nào cũng có trừ cúp Champion League

Rõ ràng ở bảng B khi đó, Pháo thủ là cái tên vượt trội hơn. Không ngạc nhiên khi Pháo thủ dễ dàng vượt qua vòng bảng với ngôi vị dẫn đầu với thành tích bất bại: 5 chiến thắng, 1 trận hòa, 2 bàn thua và 10 bàn thắng và vòng knock out gọi tên đoàn quân HLV Arsene Wenger. 

Tưởng chừng ngôi đầu bảng sẽ giúp Arsenal dễ thở ở vòng đấu tiếp theo. Nhưng không. Những lá thăm may rủi đã đưa Pháo thủ chạm trán với đội bóng không ai muốn gặp nhất ở Champions League: Real Madrid. 

   Xem thêm: Real Madrid đã chuẩn bị gì ở mùa giải này?

Đội bóng hoàng gia thời điểm đó đang trong kỷ nguyên Galacticos 1.0, với dàn sao bất kỳ HLV nào cũng thèm muốn. Chưa kể, Real có lợi thế được chơi tại thánh địa Santiago Bernabeu. Và chắc chắn, Los Blancos không muốn ác mộng bị loại ngay từ vòng 1/16 1 năm trước đó trở lại với họ. 

Thế nhưng, Arsenal đã tạo nên 1 cơn chấn động. 

“Tôi đã chỉ đạo hơn 200 trận đấu cùng Arsenal tại đấu trường Châu Âu. Thật khó để chọn ra trận đấu đáng nhớ nhất. Có lẽ là lần chúng tôi loại Real Madrid năm 2006.  Họ sở hữu đội hình rất mạnh với Ronaldo, Zidane, Beckham, Figo”. – Arsene Wenger nói. 

Dải ngân hà ấy của Real đã không một lần khoan thủng được bức tường phòng ngự của Pháo thủ, với Emmanuel Eboue, Kolo Toure, Philippe Senderos và Mathieu Flamini. Còn trên hàng công, ánh đèn sân khấu thuộc về Thierry Henry. 

Ngay tại Bernabeu, Henry đã trình diễn quá đỗi xuất sắc. Tấm băng thủ quân trên tay, tiền đạo người Pháp liên tục làm chao đảo khung thành của Casillas. Và cũng chính Henry đã có pha solo qua 4 hậu vệ chủ nhà, trước khi ghi bàn thắng duy nhất của trận lượt đi, đồng thời khiến hàng vạn CĐV Real phải chết lặng. 

Ở trận lượt về tại sân nhà Highbury, Arsenal cầm hoà Real trong trận cầu 0 bàn thắng. Bấy nhiêu cũng đủ mang về tấm vé tứ kết cho Pháo thủ. Nơi họ sẽ chạm trán với ông vua nước Ý: Juventus. 

Arsenal gặp Juventus có ý nghĩa hơn cả một trận bóng đá bình thường. Đó là một cuộc đối đầu giữa hai tập thể: một trẻ trung, tràn trề sinh lực và khát khao thành công, một dày dạn kinh nghiệm và đã quá quen với chiến thắng. 

Và những ngày tháng 3 năm ấy, sức trẻ từ các học trò của giáo sư Wenger đã giành chiến thắng. Henry tiếp tục tỏa sáng với pha lập công ấn định tỷ số 2-0 ở lượt đi. Trước đó, Fabregas là người mở tỷ số cho Pháo thủ. Cũng như vòng trước, Juve không thể lật ngược tình thế sau thất bại ở lượt đi, khi họ bị Arsenal cầm hòa 0-0 tại Delle Alpi. 

Quả thật, Arsenal của thời kì ấy quá mạnh
Quả thật, Arsenal của thời kì ấy quá mạnh

Thắng chung cuộc 2-0, Arsenal lần đầu điền tên vào bán kết giải đấu số một châu Âu. Chờ đợi họ là hiện tượng Villarreal, đội đã loại Inter ở tứ kết. Trong trận đấu cuối cùng ở châu Âu của Arsenal tại Highbury, Touré đã ghi một bàn trong hiệp một giúp Arsenal giành chiến thắng 1–0 ở lượt đi. 

Ở trận lượt về, dưới sức ép của hàng vạn khán giả trên sân El Madrigal, Arsenal đã trải qua những phút giây vô cùng căng thẳng. Kịch tính của trận đấu được đẩy lên cao trào ở phút 89 khi Jose Mari ngã trong vòng cấm sau tình huống tác động của Clichy. Đội trưởng của Villarreal, Riquelme bước lên chấm 11m nhưng anh đã không thắng được thủ thành Lehmann. 

Chung cuộc, Arsenal giành quyền vào chơi trận chung kết Champions League đầu tiên trong lịch sử. 

Và đối thủ chờ đợi họ chính là Barcelona. 

Trận đại chiến đầy tiếc nuối

“Barca quả thực rất mạnh và họ xứng đáng là ứng viên nặng ký cho ngôi vô địch Champions League. Còn chúng tôi chỉ là những kẻ ngoài cuộc, nhưng là kẻ ngoài cuộc rất nguy hiểm nếu chúng tôi chơi thứ bóng đá tự nhiên của mình”. HLV Wenger đã dí dỏm nhận xét về tình hình 2 đội trước trận. 

Một trận cầu hứa hẹn sẽ trở thành kinh điển khi Barcelona gặp Arsenal tại sân Stade de France – sẽ là cuộc tranh tài giữa hàng tấn công và hàng phòng thủ mạnh nhất Châu Âu.

Trận chung kết trên đất Pháp chứng kiến sự toan tính tỉ mỉ của cả 2 bên. HLV Wenger tung ra đội hình an toàn 4-5-1 với chỉ mình Thierry Henry là tiền đạo.

Henry là tiền đạo duy nhất ở trận cầu kinh điển năm xưa
Henry là tiền đạo duy nhất ở trận cầu kinh điển năm xưa

Thì phía Barca cũng không vừa với sơ đồ 4-3-3 quen thuộc nhưng thay vì Xavi và Iniesta, Rijkaard sắp xếp 2 tiền vệ phòng ngự cơ bắp là Edmilson và Van Bommel đá cặp cùng Deco ở giữa sân. 

Tuy vậy, trái với dự tính của cả 2 HLV, bước ngoặt của trận đấu đến ngay phút 18. Thủ thành Lehmann phạm lỗi với Samuel Eto’o ngoài vòng cấm và phải nhận thẻ đỏ. Trong tình huống này, Robert Pires buộc phải rời sân để nhường chỗ cho thủ môn dự bị Almunia. Như vvaajy Arsenal chơi với 10, phía bên Barcelona là 11 người.

Thế nhưng, trong cơn bĩ cực, Arsenal lại chơi cực hay. Với chỉ 10 người, Pháo thủ đã đứng vững và ghi bàn trước do công của trung vệ Sol Campbell.

Những phút sau đó, Ronaldinho, Deco, Xavi – dù rất xuất sắc cũng không thể chọc thủng lưới của Almunia. Tỷ số 1-0 được giữ đến khi hiệp 1 khép lại, giúp Arsenal có lợi thế. 45 phút nữa thôi, chức vô địch sẽ thuộc về họ.  

Nếu có VAR, Arsenal đã không vô duyên với cúp đến thế
Nếu có VAR, Arsenal đã không vô duyên với cúp đến thế

Nhưng Rijkaard vẫn còn đó những con bài giấu trong tay áo. Và chỉ cần có 4 phút, chiến lược gia người Hà Lan đã đánh sập Pháo đài của Arsenal. Iniesta, Henrik Larsson và Juliano Belletti lần lượt được tung vào sân.

Phút 76, Iniesta và Larsson làm bóng thuận lợi để Eto’o băng xuống đối mặt trước khi hạ gục Almunia. Và 4 phút sau, Barca hoàn tất cú lội ngược dòng. Larsson một lần nữa đóng vai kiến tạo khi căng ngang thuận lợi để Belletti băng lên từ cánh phải. 

Thêm một lần nữa, khoảng trống giữa 2 chân của Almunia lại bị khai thác. Bóng găm vào lưới trong sự sung sướng tột cùng của các cầu thủ Barca với tỷ số 2-1. Các cầu thủ Arsenal như chìm vào cơn ác mộng mà họ không thể dứt ra. Họ bất lực trong 10 phút ngắn ngủi còn lại. 

Tiếng còi vang lên. Trận chung kết Champions League 2006 kết thúc. Và chiếc cúp tai voi thuộc về Barcelona. 

   Xem thêm: Barca và cây đinh ba mũi nhọn

Những sai lầm và tiếc nuối

“Tôi phải thừa nhận rằng tôi đã tôi đã thổi còi quá sớm mà không theo kịp tình huống xảy ra”, trọng tài chính Hauge sau khi trở về từ Paris đã lên tiếng về sai lầm của mình. Ông nói về tình huống truất quyền thi đấu của thủ môn người Đức Lehmann, người đã lao ra cản phá tiền đạo của Barca Samuel Eto’o ngay sát vạch cấm địa.

“Đó là tình huống không may. Tôi đã phải ngồi xem lại những gì mình đã làm. Đáng ra trong tình huống đó, tôi có thể chờ đợi và đưa ra phán quyết chính xác hơn”. 

Trận chung kết Champion League 2006
Trận chung kết Champion League 2006

Nhưng lời thú nhận đó, cuối cùng cũng chẳng giải quyết được ván bàn đã đóng. Có chăng nó chỉ xát thêm muối vào trái tim của những người yêu mến pháo thủ năm đó. Đội trưởng Arsenal Thierry Henry và HLV Arsene Wenger đã chỉ trích trọng tài sau trận đấu tại Stade de France khi tỏ ra ưu ái đội bóng Tây Ban Nha. Wenger còn khẳng định tình huống gỡ hòa của Eto’o khi anh đã rơi vào thế việt vị.

Rất lâu sau đó ông thầy người Pháp vẫn nhớ về năm đó với đầy sự oán trách. 

“Nếu có VAR, Arsenal đã có thể vô địch Champions League 2006.”

Niềm đam mê bóng đá quá lớn trong Wenger khiến ông gần như đã trở thành một cuốn bách khoa từ điển về những đội bóng từng đặt một dấu ấn sâu đậm qua các thời kỳ ở Cúp C1 châu Âu. Nhưng sự uyên thâm đó, không thắng nổi một chữ “nếu”. 

Nếu thủ thành Jens Lehmann không bị đuổi từ phút 18, chưa chắc Barca đã là nhà vô địch!

Jens Lehmann gọi đây là trận đấu kinh hoàng nhất trong sự nghiệp của anh
Jens Lehmann gọi đây là trận đấu kinh hoàng nhất trong sự nghiệp của anh

Hãy nhớ rằng, ngoài tình huống thổi phạt Lehmann, trọng tài còn khiến các cầu thủ Pháo thủ uất ức đầy mình khi Samuel Eto’o đã ghi bàn trong thế việt vị. 

Thất bại ở chung kết Champions League 2006 mãi là nỗi đau. Chắc chắn. 

Nhiều năm sau, tâm trí của Ljungberg không ngừng bị ám ảnh. Ljungberg vẫn nhớ như in từng khoảnh khắc đau đớn trong thất bại đêm đó. Anh nuối tiếc cho rằng lẽ ra thế hệ của anh phải đoạt nhiều danh hiệu hơn nữa chứ không phải chỉ có 2 Premier League, 3 cúp FA và 3 cúp Community Shield cùng Arsenal. Đáng lẽ Arsenal đã có một chiếc cúp C1

Nỗi đau của Thierry Henry và sự tiếc nuối của Gunners
Nỗi đau của Thierry Henry và sự tiếc nuối của Gunners

Kết

Thời đó, Real Madrid là CLB thành công nhất lịch sử Champions League với 9 lần vô địch.  Ajax Amsterdam rồi Bayern Munich cùng đăng quang 3 lần liền trong những năm 1970. Liverpool cũng từng là niệm tự hào to lớn của nước Anh khi 4 lần lên vị trí cao nhất trong quãng thời gian 8 năm. Hay 3 chức vô địch diễn ra trong 6 năm kể từ cuối thập niên 1980 của Ac Milan. Đó là những cơ sở, những chuẩn mực để Wenger tin rằng Arsenal có đủ tiềm năng để vươn lên hàng ngũ những đội bóng huyền thoại ấy.

    Xem thêm: Đi tìm chân sút huyền thoại của Real Madrid

“Tôi muốn vô địch Champions League. Nơi nào Arsenal đặt chân tới, nơi ấy trở thành một trận đấu lớn. Khi chúng tôi đến Zagreb dự trận vòng loại sơ bộ, vé bán hết nhanh chóng. Chúng tôi phải chiếm được sự kính nể từ đối thủ và bước đi kế tiếp sẽ là giành chức vô địch châu Âu, không phải một lần mà phải là 2 hoặc 3 lần để được ghi tên vào lịch sử bóng đá”.

Mùa giải 2005-2006, Wenger lần đầu đưa Arsenal vào đến trận chung kết, bằng một hành trình bao gồm ngọt ngào, đắng cay lẫn lộn. 

Arsenal đã đến thật gần, rất gần chiếc Cúp vô địch châu Âu.

Nguồn : Onbet

ĐĂNG KÍ NGAY ONBET88
Tắt Quảng Cáo